Phi lộ

Bài này được trích ra từ email viết vui trong nhóm để chia xẻ với nhau những bước đã và đang đi của NHHM, nhận thấy rằng nội dung rỏ ràng nên xin được phép xem như là hành trang đi đường của nhóm.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
 

 NHHM trình làng từ năm 2010, tuy đã là thành viên, đã là anh chị em với nhau mà hình như có nhiều chuyện còn mù mờ chưa thông.  Trong số những cái kẹt đó, chừng như cái quan trọng nhất là câu hỏi tập cái gì? tập để làm gì? rồi sao nữa? tận cùng của sự sống là chết ngắt thì có nhất thiết phải tập không? hướng đi xa hơn và nối tiếp của NHHM là gì? nhắm vào đâu? thấy ông H. cứ tưng tửng vậy có nghiêm túc với hướng đi của NHHM hay không, có dấu nghề không ??? v.v...

 

Tuy rằng câu hỏi có nhiều nhưng thực ra tất cả chỉ như từ từ gom lờ thu lưới lại theo thời gian từng bước.

Trước hết, nếu các anh chị suy gẫm lại sẽ thấy quá trình những năm qua mình tập nặng nhọc và nhàm chán, có bao nhiêu động tác đó cứ lập đi lập lại, không có phân thế, không có chiến đấu và được ru ngủ trong bầu không khí của dưỡng sinh, của Khí công, Huyền công ...Thực chất của đoạn thời gian này lại có 2 phần quan trọng mà mình cần lắng tâm để nhìn lại:

 

1) Anh chị em nhận thức nhau, hiểu biết nhau, va chạm nhau để thông cảm những cá tính riêng biệt của từng người. Phần này rất quan trọng vì qua thời gian dài, mọi người hiểu nhau nhiều hơn để có thể tìm một mẫu số chung nào đó giúp cho nhóm luôn gắn bó lâu dài bền vững. Dĩ nhiên, có tụ thì cũng có tan với vài anh em vì hoàn cảnh hay vì không tìm được tiếng nói chung mà tách ra, quy luật này rất dể hiểu. Thành phần còn lại được gọi là Core hay cốt lỏi, là nền tảng vững chắc cho nhóm phát triển lâu dài.

2) Công phu là sự bỏ sức ra làm hay tôi luyện kiên trì trong một thời gian dài.  Đúng vậy, thời gian qua những ai nhàm chán hay thất vọng với cách luyện tập của NHHM ra đi cũng không ít, có người vài năm, có người vài buổi, nhưng đó là quyết định của từng cá nhân và chúng ta luôn tôn trọng những quyết định đó vì tất cả là cái Duyên. Nhưng nếu sự thất vọng nảy sinh nhàm chán phát xuất từ những yếu tố bên ngoài thì các anh chị nên đọc lại đoạn chia xẻ này nhiều lần, nhất là dành cho những ai ... sắp chán.

 

Ai cũng biết NHHM dựa trên tinh thần đạo gia tập luyện dưỡng sinh. Ý nghĩa đích thực của dưỡng sinh thì H. cũng đã chia xẻ nhiều lần và anh chị cũng đã nắm vững rồi. Hôm nay, h. xin lý giải thêm một tầng nữa của tinh thần đạo gia, đó là sự tu vi. Chữ này hiện giờ bị hiểu lầm rất nhiều, xem như đó là cách luyện tập tầng lớp gì cao siêu.

Thật ra, Tu có nghĩa là sửa và Vi có nghĩa là lỗi lầm. Tu vi là quán chiếu lại lỗi lầm của bản thân (hậu thiên trong) mình để sửa cho đúng (với tiên thiên vô tận của trời đất). Những lúc này, chính là lúc chúng ta nhìn lại, tập trung lại hay ngôn ngữ nhà Thiền gọi là: trở về với chính mình; soi từng bước, từng hơi thở bất ổn trong ta để dò ra giúp hòa nhịp cùng tần số bất biến của tiên thiên khí. Và như h. thường chia xẻ với các anh chị, mỗi người có một nhịp điệu riêng, một hơi thở riêng, một tư tưởng thâm tàng riêng và chỉ có người đó mới có thể "tu vi" cho chính mình. Vì thế, đạo tràng NHHM từ xưa tới nay mở ra, ai đến lúc nào cũng được-không giờ giấc, ai về lúc nào cũng tiện-không bắt buộc, ai nghỉ vài buổi, vài tháng, vài năm lúc nào cũng có thể đến-đi thuận theo tự nhiên, theo nhận thức riêng và hoàn cảnh sống của từng người.

Là thành viên của NHHM, chúng ta cần đặt nhận thức rỏ rệt lên chính bản thân mình chứ không để bị hao hụt do ngoại cảnh chi phối. Dể hiểu nhất, thí dụ khi đến lớp có 30 người tập rất khí thế, rất nghiêm chỉnh hay chỉ heo hút vài người rời rạc, chúng ta cũng tập y như nhau, đừng để tinh thần phải nương dựa vào người khác thì mình mới tập được hay buồn phiền người khác mà mình không thể tập. Đó chỉ là tinh thần nô lệ yếu đuối của sự bất ổn trong ta mà đầu tiên với hành giả phải có bổn phận tìm ra và "tu vi" nó, như chương trình Antivirus phải truy tìm và loại bỏ những virus không lành mạnh trong các program.

Phật đạo cũng có bài kinh tương tự là kinh con tê giác, trong đó lập đi lập lại nhiều lần điệp khúc: "hãy lên đường như tê giác cô đơn". Một hình ảnh cô hùng sống động.

Trong cuộc sống, chúng ta tuy có thời gian để thảo lịch trình, nhưng thường lại bị hoàn cảnh làm xáo trộn. Khi bận, mình cứ việc nghỉ, xin đừng áy náy. Cũng như thế, khi bạn hữu không đến, mình vẫn thản nhiên tập. Bạn hữu tập hời hợt, cũng không sao, không ai san sẻ cho nhau hơi thở được, biết đâu lúc đó bạn mình đang nhập lưu dòng tiên thiên khí ???. Chính ra, không cần ở đạo tràng mà bất cứ nơi đâu và lúc nào, đi đứng ngồi nằm chúng ta đều luyện được (nếu nhớ. Thường thì ai cũng quên vì không nhận thức được tầm quan trọng của nó)

 

Tại sao hôm nay đầu năm chó mà h. lại khui chuyện tập luyện NHHM? vì đã tới giờ Hoàng Đạo, hoa tulip nở mùa xuân vốn do củ được ủ trong tuyết mùa đông.

Luyện tập và kết quả  của La Phù sơn thật sự nằm ở đâu ??? chẳng lẻ nhờ đấm đá có thể giúp cho một đại phái đứng vững cả ngàn năm?

Trước hết, với những người có tư tưởng thiên cận tây phương sẽ không tin vào cái gọi là khí công vì nó vốn không có bằng chứng khoa học rỏ rệt nào, nó mù mờ như tấm vé số rao độc đắc, ai cũng mua mà nhìn quanh ta thì không thấy ai trúng. Không ai gần mình trúng nhưng không có nghĩa là không xổ ra số độc đắc đó, nó chỉ đến với người có duyên.

Tập khí công cũng vậy, nhiều người tập nhưng không thấy ai thành công, tuy vậy không có nghĩa là trời đất này không có luồng Khí huyền diệu đó. Phải " tu vi" lại bản thân mình xem đã tập đúng phương pháp chưa, xem xét những yếu tố nội tại tham sân si gây thiêu đốt háo khí và ngoại cảnh gây nghịch khí luân lưu như thế nào??? chỉ mới hai yếu tố đầu mà không dung hòa được thì nói chi đoạn đường tu tập đến đắc pháp vốn còn nhiều chông gai trắc trở.

Cho nên, đoạn đường các anh chị trong NHHM trước đây đã  và hiện đang đi, nếu nhìn kỷ lại có hai phần tu vi thân-tâm rỏ rệt.

Phần thân, chúng ta tập luyện huyền công, hậu thiên khí công v.v...dưỡng khí cho sinh mệnh.

Phần tâm, chúng ta bắt đầu với bài rải tâm từ cho bớt nóng nảy để dập bớt hỏa trong tâm SÂN, chúng ta đóng góp hàng năm trong quỷ từ thiện để trừ bớt tâm THAM, chúng ta ngồi thiền, nghiên cứu thêm về văn hóa, lịch sử, văn học và phật pháp để khai sáng tâm SI

 

Với thời gian qua, sự thanh lọc thân tâm mới chỉ là viên gạch đầu tiên đặt xuống cho nền móng tu tập chân chính.

Không biết các anh chị có nhớ trong một lớp tiên thiên trước đây, h. có đề xuất mọi người nín thở, nín tối đa, nín thêm nữa, đến không nhịn được ( mà đúng ra chúng ta phải nhúng đầu vào trong chậu nước ) rồi mới buông, thì câu hỏi là ở giây phút cuối, chúng ta cần nhất, xin nhất, muốn nhất, cầu nguyện nhất là điều gì ??? chắc hẳn sẻ không ai muốn có địa vị cao nhất, nhà to nhất, cô gái đẹp nhất, tiền tài nhiều nhất mà chỉ mong cầu có thể được một hơi thở nữa, vâng đúng vậy. Tất cả những phù du đó đánh đổi không bằng một hơi thở thực nhất khi cần đến.

Và lúc nào thì ta cần đến nhất?, dĩ nhiên, là lúc mà nghiệp lực chúng ta đang cạn kiệt ở giai đoạn cuối, đang xuôi tay buông bỏ những chí lớn, cơ nghiệp, tình tiền, thân sơ. Không ai đồng hành với ta trong phút chót đó ngoại trừ KHÍ và dòng nghiệp đưa đẩy. Đây không phải là giai đoạn bi quan hay là nổi ám ảnh mà nhiều người trốn tránh không muốn nghỉ đến, nó là sự thật và dù muốn hay không, chúng ta cũng sẽ tới lúc đối mặt với nó. Cho nên, nếu không có chuẩn bị trước, chúng ta sẽ bất an, sợ hải, thậm chí tâm trạng sẽ dao động cùng tột sự việc mà bình thường chúng ta chỉ cười khinh miệt: " ôi bất quá, chết là cùng". Đó là vì lúc thường, chúng ta mang tinh thần vững mạnh khi có nhiều người chung quanh để dựa vào, nhưng khi khám phá ra sự đơn độc một mình đối diện với cái chết già bệnh đói lạnh, cái tinh thần yếu đuối đó sẽ là sự đau khổ và hoảng sợ cùng tột.

Hơn 2500 năm trước, tại một quốc gia tận trời Á, đức Phật Thích Ca đã giảng giải rất rỏ ràng khi giây phút sau cùng sắp chết, con người nương dựa vào A Lại Gia Thức ( Alaya)  là một tàng niệm nằm ẩn sâu cùng tột trong tiềm thức lúc đó phát ra ý niệm hay tín hiệu gì thì  ý thức của người đó nương theo nghiệp lực tốt hay xấu của A lại gia thức cuối cùng mà đầu thai  trong 6 cỏi luân hồi. A lại da thức như là một tín hiệu phát cho hướng đi để đầu thai, nếu lúc đó ta nhớ về những nghiệp thiện thì sẽ nương theo đó mà đầu thai vào chổ tốt đẹp và ngược lại, nhớ nghiệp ác sẽ sinh vào cỏi thấp kém. Tuy nhiên, A lại da thức không thể xóa đi những nghiệp tốt hay xấu khác mà sinh thời chúng ta làm ra. Cho nên ở đất nước tốt vẫn có người nghèo mạt ( như h. ) và cỏi nguy hại vẫn có những đặc ân như chó tại nước Mỹ.

Đạo gia cách Phật gia cũng vài ngàn cây số, Lão Tử tuy sống cùng thời với đức Phật tuy không có cùng tham luận với nhau bao giờ lại có cùng nhận thức về tầm quan trọng của nhân sinh con người. Vì đó là một SỰ THẬT mà những bậc giác ngộ đều thấy như nhau không qua rào cản khác biệt của ngôn ngữ. Sự thật đó gọi là chân lý.

NHHM chúng ta tập chính là chuyển hóa (convert) cái khí hậu thiên phàm trần trong người mình để hòa nhập cùng tần số với dòng tiên thiên khí của vũ trụ, trong đó cái tiểu ngã phàm phu tham sân si nhỏ mọn của con người sẽ được hủy bỏ tận cùng để hòa nhập vào cái đại ngã tịnh nhiên muôn đời. Nói (cho sướng miệng) thì dể, nhưng thực tế là chúng ta cần nổ lực luyện tập chuyển hóa hậu thiên từng giây phút không ngơi nghỉ, tạo ra thành từng chút  vốn liếng tiên thiên cất trong đan điền (ruộng thuốc) hay còn gọi là Khí Hải (biển Khí) để đến lúc tối hậu ở phút cuối cùng có được sự minh mẫn và khí lực sung mãn trong việc rót trọn vốn tiên thiên của mình nhập vào dòng tiên thiên đại đạo.

Có thể có nhiều người không tin vào điều đó vì cho là huyền hoặc , cho là huyễn, nhưng h. biết rỏ rệt có người trúng tấm vé số độc đắc đó, người đó là ông cụ ngoại, tổ phụ của hai dòng phái Hồng Gia Việt Nam và Nam Hải Huyền Môn. Khi ông cụ nằm trên giường bệnh thì đã tính ra ngày và giờ nào ông sẽ ra đi, và ông dựa vào đó để tuyệt thực và dọn mình. Vào ngày đó, căn phòng của bệnh viện chỉ còn lại mẹ của H. và bác Huấn là hai người con gái trưởng của hai dòng, thì ông cụ nằm đó cứ thi thoảng hỏi là tới giờ lành chưa để ông đi, mẹ của h. cứ xem giờ và nói chưa đến thì ông lại nhắm mắt yên tâm hít thở, khi đến giờ lành thì mẹ của h. báo cho ông biết, lúc đó, ông cụ còn rất tỉnh táo và từ từ vận chuyển khí nhập vào dòng khí tiên thiên mà ra đi thanh thảnh không chút vật vã hay đau đớn. ( Hãy nhớ đến sự vật vã khi ta nín thở)

Câu chuyện này trong gia đình biết và giữ rất lâu mà không nói ra vì không muốn những người theo tân thời cười nhạo cho là mê tín và không có tinh thần khoa học. Thật ra khoa học là gì?, h. có xem một tài liệu của những nhà bác học nghiên cứu về những điều huyền bí, và các ông nói: những gì con người giải thích được thì gọi đó là khoa học, không giải thích được thì cho là huyền bí, bản chất nó vẩn vậy không khác. Mưa là một thí dụ, người xưa cho rằng do thần linh làm ra, khoa học cho là nước bốc hơi, gặp lạnh rơi xuống. Gọi là gì thì bản chất cũng chỉ là nước từ trên trời rơi xuống.

Nhưng hôm nay, năm con chó tại sao lại khui chuyện A Lại Gia Thức và chuyển hóa khí hậu thiên qua tiên thiên? vì khoa học đã bắt đầu chú ý và tìm hiểu thêm vào Chân Lý sự thật này, xin mời xem đoạn tài liệu quan trọng này để mình có cái hiểu thấu triệt hơn, không còn những thờ ơ sống vội vả sai lệch, hay tệ hơn là vô ý tạo ra những nghiệp xấu hại người hại mình.

 

https://youtu.be/LYv4bROUN5g

 

Tài liệu tìm hiểu này nói qua về Khí trong não vẩn tồn tại đễ những hình ảnh trong quá khứ hiện ra trước khi toàn bộ ý thức mất đi đã nói lên hai đạo lý siêu hình của đạo gia và Phật gia.

Nhờ có cái Khí này ( vốn liếng luyện tập tích tụ ) mà hình ảnh tiềm thức hiện ra ( a lại da thức ), bước chân khoa học chỉ mới khám phá đến đây nhưng tiên gia và Phật gia đã bước chân vào sâu hơn từ hoang sơ qua việc đầu thai trong lục đạo trong đó có cỏi tiên đạo.

 

Nói nhiều như vậy, rốt cuộc câu trả lời cho tất cả các câu hỏi ở đoạn đầu là gì?

Là rốt ráo của tôn chỉ NHHM giúp cho người tập có ý thức tốt lành về thân và tâm trong sự sống, nhẹ nhàng lướt qua cái chết, mang theo vốn tu vi đến kiếp sau luyện tập tiếp đến ngày bạch nhật phi thăng thành tiên.

 

Lúc đó, chẳng lẻ còn cần đấm đá vài chiêu ???

  
 

Keywords
Archive
January February March April May June July August September October (1) November (1) December
January February March April May June July August September October November December
January February March April May June July August September October November December
January February March April May June July August September October November December
January February March April May June July August September October November December
January February March April May June July August September October November December
January February March April (3) May June July August September October November December
January February March April May June July August September October November (1) December
January February March April May June July August September October November December
January February March April May June July August September October November December
January February March April May June July August September October November December
January February March April May June July August September October November December